Bokmålsordboka
ringe 4
дієслово
| інфінітив | теперішній | минулий | теперішній доконаний | імператив |
|---|---|---|---|---|
| å ringe | ringer | ringa | har ringa | ring! |
| ringet | har ringet | |||
| дієприкметник минулого часу | дієприкметник теперішнього часу | |||
|---|---|---|---|---|
| чоловічий / жіночий рід | середній рід | означена форма | множина | |
| ringa + іменник | ringa + іменник | den/det ringa + іменник | ringa + іменник | ringende |
| ringet + іменник | ringet + іменник | den/det ringede + іменник | ringede + іменник | |
| den/det ringete + іменник | ringete + іменник | |||
Походження
av ring (1Значення та вживання
- sette ring på
Приклад
- ringe en okse
Приклад
- ringe inn noen
Фіксовані вирази
- ringe inn
- omringe (2)
- ringe inn oljeflaket med lenser
- tegne ring rundt
- ringen inn feilen med raudt
- ringe segbøye seg sammen i en ring;
lage ring(er)- katten ringet seg sammen;
- håret hennes ringer seg