Bokmålsordboka
sultefôre, sultefore
verb
infinitiv | presens | preteritum | presens perfektum | imperativ |
---|---|---|---|---|
å sultefore | sulteforer | sultefora | har sultefora | sultefor! |
å sultefôre | sultefôrer | sultefôra | har sultefôra | sultefôr! |
å sultefore | sulteforer | sulteforet | har sulteforet | sultefor! |
å sultefôre | sultefôrer | sultefôret | har sultefôret | sultefôr! |
å sultefore | sulteforer | sulteforet | har sulteforet | sultefor! |
å sultefôre | sultefôrer | sultefôret | har sultefôret | sultefôr! |
å sultefore | sulteforer | sulteforte | har sultefort | sultefor! |
å sultefôre | sultefôrer | sultefôrte | har sultefôrt | sultefôr! |
perfektum partisipp | presens partisipp | |||
---|---|---|---|---|
hankjønn / hunkjønn | intetkjønn | bestemt form | flertall | |
sultefora + substantiv | sultefora + substantiv | den/det sultefora + substantiv | sultefora + substantiv | sulteforende |
sultefôra + substantiv | sultefôra + substantiv | den/det sultefôra + substantiv | sultefôra + substantiv | sultefôrende |
sulteforet + substantiv | sulteforet + substantiv | den/det sulteforede + substantiv | sulteforede + substantiv | sulteforende |
sultefôret + substantiv | sultefôret + substantiv | den/det sultefôrede + substantiv | sultefôrede + substantiv | sultefôrende |
sulteforet + substantiv | sulteforet + substantiv | den/det sulteforete + substantiv | sulteforete + substantiv | sulteforende |
sultefôret + substantiv | sultefôret + substantiv | den/det sultefôrete + substantiv | sultefôrete + substantiv | sultefôrende |
sultefort + substantiv | sultefort + substantiv | den/det sulteforte + substantiv | sulteforte + substantiv | sulteforende |
sultefôrt + substantiv | sultefôrt + substantiv | den/det sultefôrte + substantiv | sultefôrte + substantiv | sultefôrende |
Betydning og bruk
- fôre (buskap) snaut og utilstrekkelig
Eksempel
- han sultefôret dyra sine
- i overført betydning: gi for lite
Eksempel
- staten sultefôrer kommunene;
- laget har vært sultefôret på seiere