Bokmålsordboka
uthule, uthole
дієслово
| інфінітив | теперішній | минулий | теперішній доконаний | імператив |
|---|---|---|---|---|
| å uthole | utholer | uthola | har uthola | uthol! |
| utholte | har utholt | |||
| å uthule | uthuler | uthulet | har uthulet | uthul! |
| uthulte | har uthult |
| дієприкметник минулого часу | дієприкметник теперішнього часу | |||
|---|---|---|---|---|
| чоловічий / жіночий рід | середній рід | означена форма | множина | |
| uthola + іменник | uthola + іменник | den/det uthola + іменник | uthola + іменник | utholende |
| utholt + іменник | utholt + іменник | den/det utholte + іменник | utholte + іменник | |
| uthulet + іменник | uthulet + іменник | den/det uthulede + іменник | uthulede + іменник | uthulende |
| den/det uthulete + іменник | uthulete + іменник | |||
| uthult + іменник | uthult + іменник | den/det uthulte + іменник | uthulte + іменник | |
Значення та вживання
- lage fordypning eller hulrom i
Приклад
- vannet har uthulet steinen
- miste sitt vesentligste innhold på grunn av unntak eller smutthull;svekke
Приклад
- uthule loven