Bokmålsordboka
trøstig
прикметник
| однина | множина | ||
|---|---|---|---|
| чоловічий / жіночий рід | середній рід | означена форма | |
| trøstig | trøstig | trøstige | trøstige |
| ступені порівняння | ||
|---|---|---|
| вищий | найвищий неозначена форма | найвищий означена форма |
| trøstigere | trøstigst | trøstigste |
Значення та вживання
uten uro eller bekymringer;
Приклад
- trøstig tok hun fatt på arbeidet
- brukt som adverb:
- vandre trøstig videre;
- motoren durer trøstig i vei