Bokmålsordboka
hauge
дієслово
| інфінітив | теперішній | минулий | теперішній доконаний | імператив |
|---|---|---|---|---|
| å hauge | hauger | hauga | har hauga | haug! |
| hauget | har hauget | |||
| дієприкметник минулого часу | дієприкметник теперішнього часу | |||
|---|---|---|---|---|
| чоловічий / жіночий рід | середній рід | означена форма | множина | |
| hauga + іменник | hauga + іменник | den/det hauga + іменник | hauga + іменник | haugende |
| hauget + іменник | hauget + іменник | den/det haugede + іменник | haugede + іменник | |
| den/det haugete + іменник | haugete + іменник | |||
Значення та вживання
legge eller samle i en haug eller dunge
Приклад
- han hauget opp klærne på gulvet
Фіксовані вирази
- hauge seg opphope (1 seg opp;
samle seg opp- papirene hauger seg opp