Bokmålsordboka
hastig
прикметник
| однина | множина | ||
|---|---|---|---|
| чоловічий / жіночий рід | середній рід | означена форма | |
| hastig | hastig | hastige | hastige |
| ступені порівняння | ||
|---|---|---|
| вищий | найвищий неозначена форма | найвищий означена форма |
| hastigere | hastigst | hastigste |
Походження
av lavtysk hastich; jamfør hastЗначення та вживання
Приклад
- saken fikk en hastig ende;
- legen tok en hastig avgjørelse
- brukt som adverb
- hjertet slo hastig;
- hun snudde seg hastig
Приклад
- jeg er kanskje litt hastig av meg