Bokmålsordboka
hagle 2
дієслово
| інфінітив | теперішній | минулий | теперішній доконаний | імператив |
|---|---|---|---|---|
| å hagle | hagler | hagla | har hagla | hagl!hagle! |
| haglet | har haglet | |||
| дієприкметник минулого часу | дієприкметник теперішнього часу | |||
|---|---|---|---|---|
| чоловічий / жіночий рід | середній рід | означена форма | множина | |
| hagla + іменник | hagla + іменник | den/det hagla + іменник | hagla + іменник | haglende |
| haglet + іменник | haglet + іменник | den/det haglede + іменник | haglede + іменник | |
| den/det haglete + іменник | haglete + іменник | |||
Значення та вживання
- falle i form av hagl (1)
Приклад
- det hagler
- falle tett, i store mengder;forekomme i store mengder
Приклад
- det haglet med stein;
- de gråt så tårene haglet;
- spørsmålene haglet